Đạo nhân nghĩ như thế nhưng liền bác bỏ ý nghĩ đó đi:
- Không có khả năng này, đối thủ vừa ra tay đã thi triển sát chiêu, tuyệt không thể nào là đệ tử của danh môn chính phái.
Tâm niệm như vậy, đạo nhân cũng không hề e dè nữa, thi triển toàn lực, hét lên một tiếng, phù kiếm chém xuống, tử sắc quang hoa sáng rực, khí thế tựa như chấn động thiên địa.
Lưu Phong cũng quát lên một tiếng, không tránh không né, nhuyễn kiếm mang theo bạch mang, lóng lánh như thiểm điện, ngăn đón đạo tử sắc hoa quang. Một đạo bạch mang, một đạo tử sắc giao nhau tại một điểm tạo thành một cảnh sắc rất đẹp mắt.
“Ầm!”
Giữa không trung vang lên một tiếng nổ, song khí bạo liệt nổ tung, xung lực chấn động lấy điểm giao nhau làm tâm tỏa ra vô số hình tròn. Quang hoa bắn ra tung tóe rồi biến mất.
Đạo nhân bị một tia kiếm khí xuyên phá phòng thủ của mình đả thương, kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình lảo đảo rơi xuống đất.
Lưu Phong mặc dù vẻ mặt trấn định thế nhưng sắc mặtt sau tấm khăn che đã tái nhợt. Khóe miệng cũng tràn ra một dòng máu nhưng ánh mắt của hắn thì sáng ngời, vui mừng. Đạo nhân kia tu vi cũng ngang ngửa với hắn. Trước giờ hắn chỉ chuyên tâm tu luyện, không có đối thủ để thực chiến, hôm nay có thể gặp địch thủ ngang tay với mình. Giao đấu một lát đã thu thập được rất nhiều kinh nghiệm quý báu, có nhiều chỗ trước kia không thông, bây giờ đã nắm được yếu lĩnh.
đồng tâm
ReplyDeletegame mu
cho thuê nhà trọ
cho thuê phòng trọ
nhac san cuc manh
số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
văn phòng luật
tổng đài tư vấn pháp luật
dịch vụ thành lập công ty trọn gói
lý thuyết trò chơi trong kinh tế học
đức phật và nàng audio
hồ sơ mật dinh độc lập audio
đừng hoang tưởng về biển lớn ebook
chiến thắng trò chơi cuộc sống ebook
bước nhảy lượng tử
ngồi khóc trên cây audio
truy tìm ký ức audio
mặt dày tâm đen audio
thế giới như tôi thấy ebook
Đạo nhân nghĩ như thế nhưng liền bác bỏ ý nghĩ đó đi:
- Không có khả năng này, đối thủ vừa ra tay đã thi triển sát chiêu, tuyệt không thể nào là đệ tử của danh môn chính phái.
Tâm niệm như vậy, đạo nhân cũng không hề e dè nữa, thi triển toàn lực, hét lên một tiếng, phù kiếm chém xuống, tử sắc quang hoa sáng rực, khí thế tựa như chấn động thiên địa.
Lưu Phong cũng quát lên một tiếng, không tránh không né, nhuyễn kiếm mang theo bạch mang, lóng lánh như thiểm điện, ngăn đón đạo tử sắc hoa quang. Một đạo bạch mang, một đạo tử sắc giao nhau tại một điểm tạo thành một cảnh sắc rất đẹp mắt.
“Ầm!”
Giữa không trung vang lên một tiếng nổ, song khí bạo liệt nổ tung, xung lực chấn động lấy điểm giao nhau làm tâm tỏa ra vô số hình tròn. Quang hoa bắn ra tung tóe rồi biến mất.
Đạo nhân bị một tia kiếm khí xuyên phá phòng thủ của mình đả thương, kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình lảo đảo rơi xuống đất.
Lưu Phong mặc dù vẻ mặt trấn định thế nhưng sắc mặtt sau tấm khăn che đã tái nhợt. Khóe miệng cũng tràn ra một dòng máu nhưng ánh mắt của hắn thì sáng ngời, vui mừng. Đạo nhân kia tu vi cũng ngang ngửa với hắn. Trước giờ hắn chỉ chuyên tâm tu luyện, không có đối thủ để thực chiến, hôm nay có thể gặp địch thủ ngang tay với mình. Giao đấu một lát đã thu thập được rất nhiều kinh nghiệm quý báu, có nhiều chỗ trước kia không thông, bây giờ đã nắm được yếu lĩnh.